"Ầm ầm.."
Bầu trời đêm mưa đen kịt, đúng lúc này tiếng sấm rền vang, khiến cho người khác cảm thấy kinh sợ.
Lúc này, Trì Vi trừng lớn mắt, thật sự mất đi bình tĩnh, đồng tử đỏ dần, dường như đang mất đi khống chế.
Cũng vì, lời mà Trì An nói chẳng khác nào đang nguyền rủa, muốn cô tức giận đến chết, khiến bản thân không thể nào kìm chế được!
"Trì An, cô nói như vậy là có ý gì?"
Một lúc lâu sau đó, Trì Vi mới gằn giọng hỏi lại, lời nói vô cùng lạnh lẽo.
Theo bản năng, cô cúi gằm mặt xuống tay nắm chặt thành nắm đấm... Không, nói đúng hơn là đang nắm chặt lấy chiếc điện thoại trong tay, nhìn ánh sáng yếu ở từ màn hình phản chiếu.
Biểu tượng ghi âm trên điện thoại hiện ra, chỉ cần chạm nhẹ, đương nhiên dễ dàng phát ra.
Đây là điện thoại di động của Trì An, cô ta nói rằng ở trong đây có lời giải thích cho thắc mắc của cô, đoạn ghi âm này... Chính là sự thật năm đó!