Ngược lại, vào thời khắc này, bản thân lại chậm rãi, từng chút từng chút nhắc nhở người phụ nữ của mình những chuyện vô cùng nhỏ nhặt.
Bây giờ, cũng không cần thiết phải đoán già đoán non nữa, cô gái này đương nhiên là vợ của anh ta, chỉ có thân phận đó thì hắn mới dặn dò mấy chuyện này, thật sự trong lòng cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ.
"Bạc Dạ Bạch, em không muốn nghe mấy lời này, chuyện khác? Anh còn chuyện gì khác muốn nói nữa không..."
Lúc này, Trì Vi cố tỏ ra mạnh mẽ, bình tĩnh đáp trả câu trả lời của người đàn ông, cả người đều cứng nhắc, căng thẳng.
Đúng lúc đi đến phòng phẫu thuật, Bạc Dạ Bạch âu yếm nhìn cô thật lâu, đột nhiên thấp giọng nói: "Nếu như vậy chị gái, có thể gọi tên anh một tiếng, được không?"
Gọi anh ấy một tiếng, chuyện này cần thiết hắn phải nhắc nhở hay sao.
Trong nháy mắt, xe đẩy dừng lại, thân thể cô không ngừng run lên, miễn cưỡng cúi người xuống, hôn lên lồng ngực người đàn ông, nhắm mắt lại.