"Được được được, đủ lông đủ cánh rồi đúng không? Xem ra kẻ làm mẹ như ta đã quá vô dụng rồi, chẳng khác nào một bà già bỏ đi! Chính là không cần nhắc tới kẻ bất hiếu này, ngay cả tên súc sinh Bạch Tư Ấn kia cũng đừng vô đắc ý, cướp đi vị trí thừa kế của Tư Khiêm, các người quả thật gan to bằng trời! Cũng không sợ bản thân chết nghẹn, càng không sợ rằng ông trời sẽ báo ứng..."
Nhìn thấy, Bạch lão thái thái không ngừng mắng nhiếc, Bạch Minh Diễn vốn dĩ cũng chẳng hề có chút quan tâm, tuy nhiên đột nhiên hắn cũng dừng lại.
Bỗng dưng, hai mắt hắn ửng đỏ bàn tay nắm chặt, mơ hồ nghe được tiếng các khớp xương vang lên.
Trong đầu nhớ lại chuyện mấy ngày trước, có người giấu tên truyền đến một đoạn tin tức .
Trong thư, hầu như chuyện cũng không lớn không nhỏ, kể về chuyện liên quan đến năm đó, sự thực về chuyện Thanh Thu gả cho Trì Viễn... Vô cùng đau đớn, vô cùng hối hận, vô cùng phẫn nộ, tuy nhiên cũng không còn cách nào có thể thay đổi được!