Lời vừa nói xong, có chút khó xử: "Thế nhưng hiện tại, tinh thần con bé quá kém, con cùng Bạc tiên sinh, nên tạm thời giấu đi chuyện này. Nếu như con bé biết, ta sợ là con bé lại nghĩ không thông…"
Mặc kệ Diệp Tố Chi, hay Trì Viễn, Trì Vi với vẻ mặt lạnh lùng, trong lòng cô cũng nguội lạnh.
Cô không muốn đồng ý, dù chỉ là đến thăm, cô cũng không muốn đồng ý.
Nhưng mà, cô nghĩ rằng ngay từ đầu, chính cô cướp đi Bạc Dạ Bạch từ trên tay Trì An, cô cũng nhận thức được rằng, hai người họ đã từng qua lại với nhau sáu năm.
Tóm lại, Bạc Dạ Bạch đã từng xem cô ta là bạn bè.
Nếu như Trì An, thật sự chết vì Bạc Dạ Bạch, ít nhiều cũng phải tạo thành một cái gai, giẫm đạp hai người!
Huống hồ, bên nhau sáu năm, bởi vì Diệp Tố Chi mà cô mới ghét Trì Anhết lần này đến lần khác, thế nhưng… Nếu nói là, một lòng muốn khiến cô chết, ngay cả trong tưởng tượng, cô cũng chưa bao giờ suy nghĩ tới.
"Đại tiểu thư, cô muốn tôi đi không?"