Căn bản, không được phép khinh nhờn.
Trong mắt vị tiên ấy, giây phút này cô gái đang cúi đầu e thẹn kia trông thật nhỏ bé.
Trì Vi không biết bản thân nên làm gì tiếp theo, chỉ có thể mở miệng mà nói bâng quơ: "Tôi sẽ không quan tâm tới anh!"
Nói xong lời, ngay lập tức cô thấy bản thân mình thật quái đản, lỡ may… Bạc Dạ Bạch coi là thật thì có phải là chữa lợn lành thành lợn què không.
Tuy rằng hai người qua lại đã lâu nhưng vẫn chưa hề có một mối quan hệ chính thức!
Cũng may là còn chưa kịp lo lắng thì anh ta đã không để ý những lời cô nói.
Ở bên tai, Bạc Dạ Bạch chăm chú hỏi : "Thật sự không quan tâm sao."
Trong nháy mắt khóe môi Trì Vi nhếch lên, đôi mắt sáng như sao nhìn thẳng về phía Bạc Dạ Bạch, càng nhìn càng vui sướng, càng nhìn càng hài lòng và lại càng… mê muội.
Xong ,cô cũng nghĩ… mình không là ngoại lệ và thậm chí còn có thể làm ra những hành động ngu ngốc
!
" Thật sự không để ý tới tôi, thật sao?"