Trái tim Trì Vi khẽ run lên, chỉ cảm thấy trên thực tế anh ta không hề có thành ý, cô cũng không muốn giằng co nên xoay người tiến lên vài bước.
Vừa hay vị trí của hai người lại đang gần với thang máy.
Trì Vi đưa tay nhấn tháng máy, cánh cửa được mở ra ngay lập tức, vừa mới bước chân vào.
Rất nhanh cô cảm giác Bạc Dạ Bạch cũng bước theo sau đó, một không gian rộng rãi đột nhiên trở nên chật chội… Tuy là vậy Trì Vi vẫn quay lưng lại với anh ta, như là có chút giận hờn và không hề muốn để tâm tới.
"Trì Vi."
Loáng thoáng cô nghe đâu đó người đàn ông gọi tên mình.
Trì Vi khẽ nhếch môi như đang muốn tự nói với mình rằng đừng để ý đến sự tồn tại của hắn ta.
Cuối cùng không một chút dấu hiệu nào cả, từ phía sau Bạc Dạ Bạch vòng hai tay ra ôm eo cô.
Trong nháy mắt thân thể Trì Vi trở nên cứng đờ, cũng may lần này anh ta hết sức nhẹ nhàng.