Nghĩ kĩ lại điều này không có gì đáng trách.
Dẫu sao, thân phận Bạch Tư Khiêm không phải là ai khác mà là cháu đích tôn của Bạch Gia, không chỉ cai quản trên dưới công ty mà còn là người kế nhiệm trong tương lai.
Nếu như tin đồn hắn có vấn đề về thần kinh bị truyền ra ngoài thì có khác nào thì tương lai sẽ bị hủy hoại bởi vết dơ to lớn đó.
Dựa vào thân phận của Bạch Tư Khiêm chắc chắn trăm phần trăm sẽ chọn cách che giấu, không để bất cứ người nào nghi ngờ.
Bởi vậy, ai có thể nghĩ tới đây?
Ở bề ngoài hắn là một người đàn ông quân tử nhã nhặn, được người người khen ngợi. Nhưng trên thực tế là một tên mặt người dạ thú đầy bệnh hoạn.
Vì rời khỏi Hoa Thành, di chuyển đến trung tâm thành phố nên tên thuộc hạ kia vẫn quen xưng hô "Ông chủ". Lúc này cảm thấy Bạc Dạ Bạch như đang nổi giận nên hạ thấp giọng xuống để xin ý kiến: "Tứ Gia, người này chúng ta có nên giữ lại không?"