Không biết tại sao, có phải vì mang thai hay không mà tâm tư có nhiều thay đổi phức tạp và có chút không khống chế được.
Không phải là không biết bản thân như vậy là không được mà là không không chế được. Cuối cùng Trì Vi chùm chăn rồi xoay người gần như quay lưng với Bạc Dạ Bạch, mở miệng ngăn cản.
"Anh mới là người có tính trẻ con."
Khi này Bạc Dạ Bạch mới nghe ra khuất mắc của Trì Vi, bất giác mỉm cười nhè nhẹ.
Nhặt tờ giấy tròn vo trên đất rồi ném vào thùng rác, sau đó khom lưng xuống, giúp đỡ cô xê dịch rồi nhẹ nhàng nói:
"Tôi quan tâm đến bé con nhiều hơn là vì đại tiểu thư mang thai nó, đó là món quà quý giá nhất đối với tôi!"
Từ khi cô mang thai đứa bé mối quan hệ giữa hai người đã bớt xảy ra xung đột hơn.
Rồi Trì Vi lại phồng má lên không thèm quan tâm bản thân, vẻ mặt Bạc Dạ Bạch lại trở nên đầy miễn cưỡng.
Cứ cho là vấn đề này không có ý nghĩa gì nhưng cũng nên nhắc nhở: