Trì Vi nhíu mày, tuy rằng có lớp áo khoác bên ngoài nhưng vẫn bị Bạch lão thái thái cào đau đớn, lạnh lùng giật tay lại:
"Bạch lão phu nhân, không phải lúc trước bà nói tôi bị thiệt hại gì bà sẽ bồi thường thứ đó sao?"
Ngừng nói một chút, trên khuôn mặt trắng xám của cô hiện lên sự lãnh đạm, xa cách nói: "Ngược lại tôi cũng hơi thắc mắc, không biết bà có thể bồi thường cái gì cho tôi."
Nghe xong, đầu tiên Bạch lão thái thái có chút cứng họng, như thể không hề đoán được khi nãy cô đã nghe những lời bà nói, trong nháy mắt, bà ta đáp lại:
"Vi Vi à, chuyện đó, một cây làm chẳng nên non, dù có chuyện gì xảy ra đi nữa thì nhất định không chỉ có mình Tư Khiêm sai, chính cô cũng nên chịu trách nhiệm một nữa! Chưa kể hiện tại cô không bị thương tích gì lại còn làm liên lụy Tư Khiêm bị thương khắp nơi rồi bị uy hiếp ngồi tù…"
"Ha…"