Trong quá khứ, đón năm mới là cái gì đó không đáng mong chờ.
Dù sao qua mỗi lần đón năm mới thì cái chết lại gần hơn một bước… Sợ sệt sao, ngược lại , bản thân rất bình tĩnh, thậm chí còn có chút chờ mong.
Từ lúc mười tuổi, vì bị Bạch Thanh Thu bỏ độc vào đồ ăn, trái tim đã bị tổn thương hơn nửa, hai mươi năm qua, thực sự sống không bằng chết.
Nhiều lần loại bệnh kia làm cho đau đớn, dằn vặt, tuyệt vọng , thay đổi tính nết và bắt đầu mất hi vọng vào cuộc sống.
Đúng rồi, mất đi niềm tin vào cuộc sống thì càng không tin tưởng vào chuyện đánh cược sinh mạng nhỏ bé của mình, dùng trái tim của người khác để tiếp tục kéo dài cuộc sống.
Đối với Bạc Dạ Bạch, hằn là sống cũng được mà chết cũng xong, không cần cưỡng cầu điều gì cả.
Rồi gặp cô, như số mệnh an bào, từ từ nảy sinh tình cảm, lại càng ở ngoài dự kiến!
Tuy vậy vẫn vô tâm không lưu luyến với thế gian, từ chối phẫu thuật ghép tạng, một cơ hội sống sót mong manh.