Chuyện này thật sự rất quen, tuy rằng nét mặt Thanh Thanh hết sức lạnh lùng, thế nhưng lại không phải là người giỏi giữ kín chuyện, cho nên vô tình nói ra hết tất cả.
Bất chợt, cô đẩy cửa bước vào, khung cảnh ngập trong bóng tối, vô cùng u ám.
Chỉ có duy nhất một căn phòng có khoảng sáng, tỏa ra thứ ánh sáng kỳ dị.
Theo bản năng, cô mơ hồ nhận ra được moitj chuyện, nhanh chóng đẩy cửa bước sâu vào bên trong. Liên quan đến cảm giác của bản thân, cô nhìn thấy một người gầy gò, yếu ớt bất động nằm trên giường.
Lúc này, dường như có một loại sức mạnh, thôi thúc cô tiến vào sâu hơn nữa.
Mẹ, bà ấy mở mắt ra, nhìn thẳng bản thân.
Từ tận đáy lòng, nỗi nhớ mẹ trỗi dậy, nắm chặt lấy bàn tay gầy chỉ còn da bọc xương của mẹ.
Tiếp theo đó, giữa căn phòng tối tăm, có một người nhanh chóng đẩy cửa bước vào.
Là một người đàn ông cùng một người phụ nữ, không ngừng thì thầm to nhỏ, hành động hết sức cuồng nhiệt.