"Vì lẽ đó, anh nghĩ trăm phương ngàn kế tìm đến anh ta, lấy bức ảnh sót lại , không cho hắn lưu giữ! Bạc Dạ Bạch, anh đang ghen sao?"
Nói xong lời cuối cùng đột nhiên cô trở giọng, rút ra kết luận này.
Nhìn thấy vẻ mặt điềm tĩnh không có ý tứ phủ nhận của anh ta, cô lại càng vui vẻ, nói giọng xác định:
" Bạc Dạ Bạch, anh đang ghen, đúng không?"
"Ghen", với Bạc Dạ Bạch mà nói, chắc chắn rất xa lạ, nhưng dù xa lạ thì nó cũng rất rõ ràng.
Ghen sao, có thể.
Bằng không cũng nên giải thích mỗi tiếng nói, cử động của bản thân là như thế nào.
Biết được trong điện thoại di động của Lệ Trường Phong có bức ảnh của Trì Vi, rõ ràng không thể nào bỏ qua, liền cho người đến lấy chiếc điện thoại rồi tiến hành xóa bỏ!
Vừa suy nghĩ đến đây thì đột nhiên Bạc Dạ Bạch hững hờ "Ừ" một tiếng, chính là đang thừa nhận.
Theo bản năng trong lòng Trì Vi trồi lên sung sướng, cô liền nhếch miệng cười.