Nhất thời, Bạch Tư Ẩn ngẩn ra, hai tay nắm chặt thành quyền, nói từng chữ một:
"Bạc Dạ Bạch, cô ấy còn mang thai, không thể chịu kích thích nữa, anh không thể chờ một chút sao!"
"Bạch Tư Ẩn, cậu không phải tôi, mà tôi... Cũng không phải cậu."
Lần này Bạch Tư Ẩn còn chưa nói xong, bỗng dưng bị một câu nói của anh cắt đứt, lộ ra một chút ẩn ý.
Trong lúc Bạch Tư Ẩn bất mãn vì cô, hận không thể ra tay dạy dỗ Bạc Dạ Bạch.
"Khụ khụ..."
Lại thấy Bạc Dạ Bạch đặt tay lên môi, ho khan áp lực mà kịch liệt.
Một màn này khiến Bạch Tư Ẩn không tự chủ được nghĩ tới hơn tháng trước.
Lúc đó là khi đính hôn, Bạc Dạ Bạch mới vào ở nhà họ Bạch, anh ta đã sớm thấy anh không vừa mắt, muốn tập kích một lần.
Lúc mấu chốt, cô đêm hôm khuya khoắt gõ cửa phòng của anh.
Anh ta trốn trong ngăn tủ, nhìn cô dùng mọi cách cầu xin, muốn Bạc Dạ Bạch tha thứ, đều bị anh từ chối nhiều lần, cuối cùng là khóc lóc rời đi.