"Nếu, cô cảm thấy lừa mình dối người, có thể dễ chịu hơn một chút, vậy thì tùy cô! Dù sao kết quả cuối cùng cũng chỉ là một truyện cười..."
"Cho dù tôi có là trò cười cho thiên hạ, thì cũng là do Trì Vi ép tôi. Là cô ta ngay từ đầu không nên vì trả thù tôi mà tiếp cận đại ca ca - - "
Coi như không nghe thấy lời Bạch Tư Ẩn nói, giọng nói của Trì An Hảo hiếm khi lộ vẻ gay gắt, tê tâm liệt phế như vậy, giọng nói của cô ta đầy cố chấp, cắt ngang lời anh ta nói.
Giống như là nói với Bạch Tư Ẩn, cũng giống như là nói cho chính mình nghe, cô ta lặp lại một lượt: "Là cô ta ép tôi... Tất cả đều là cô ta ép tôi..."
Nói đến chữ cuối cùng, cổ họng khàn khàn, cô ta nhịn không được bắt đầu ho khan, dòng chất lỏng ấm áp trào ra từ khóe mắt.
Thấy thế, mi tâm Bạch Tư Ẩn nhíu lại, chỉ cảm thấy khôn quá mất linh, đối với suy nghĩ cố chấp này.