Câu nói này, là lời nhắc nhở mang theo vài phần nghiêm nghị.
Nếu là trước kia, Bạch Tư Ẩn hơn phân nửa sẽ không đáp ứng, nhưng lúc này nghĩ đến Bạc Dạ Bạch hy sinh không nhỏ, chắc cũng yêu Trì Vi đến thê thảm.
Suy đi nghĩ lại, Bạch Tư Ẩn cũng không nói gì thêm, im lặng đi về phía cửa.
Xuyên qua lỗ mắt mèo nhìn ra bên ngoài, cô đã không còn ở đó, lúc này mới nắm lấy nắm cửa.
Nhưng chỉ trong chớp mắt khi mở cửa, Bạch Tư Ẩn như nghĩ đến cái gì, anh ta chỉ cảm thấy tâm tình phức tạp.
Người đứng sau, rõ ràng chính là tình địch, nhưng anh ta lại có một loại cảm giác đồng tình nói không nên lời: "Bạc Dạ Bạch, anh thật sự... Sống không lâu nữa sao?"
Nghe vậy, sắc mặt Bạc Dạ Bạch bình thản, cầm lấy ly nước rót cho cô nhưng cô lại không uống, lạnh nhạt uống một ngụm, làm tản đi mùi máu tươi trong miệng.
"Vừa rồi Vi Nhi có nhắc tới, anh có thể làm phẫu thuật thay tim..."
"Thay tim, là tôi lừa cô ấy."