Sau đó, Bạc Dạ Bạch rủ mi xuống, nghe tiếng gõ cửa đứt quãng.
Hiển nhiên, cô còn chưa hết hy vọng.
Cũng phải, cô luôn như vậy, nhiệt tình lại cố chấp.
"Cạch - - "
Chậm rãi tiến lên, người đàn ông tắt đèn, khiến cho chung quanh rơi vào bóng tối.
Lúc này anh mới cầm tay nắm cửa, từ từ mở cửa phòng.
Hiện tại, Trì Vi đứng ở ngoài cửa, còn đang gọi điện thoại, trong lòng loáng thoáng có chút bất an.
Dù sao ngay vừa rồi, cuộc trò chuyện đột nhiên bị gián đoạn, gọi lại còn không có người nghe.
Trong đầu cô không tự chủ nghĩ tới, Bạc Dạ Bạch có bệnh tim nghiêm trọng, Trì An hảo còn từng nói, tận mắt nhìn thấy anh ho ra máu.
Thế cho nên lúc này, cô nhịn không được mà miên man suy nghĩ, Bạc Dạ Bạch có phải đang phát bệnh, hôn mê ở bên trong hay không.
Bởi vậy, động tác gõ cửa của cô càng ngày càng gấp, chỉ kém nước chưa gọi người đến phá cửa ra.