Sau đó, ghi tên lấy số, đo nhiệt độ, truyền nước biển, một mình Bạch Tư Ẩn, phải chăm sóc Trì Vi, bận đến xoay vòng vòng.
Thê thảm nhất là, đang trong lễ đính hôn nên trên người không mang thẻ, điện thoại hết pin, thực sự gặp rắc rối một phen.
Thế cho nên cuối cùng, phải nhờ điện thoại bệnh viện, tìm người đưa tiền qua, mà anh ta cũng không được vào phòng bệnh.
Trên hành lang lạnh lẽo vắng vẻ, Bạch Tư Ẩn ôm cô gái truyền dịch, ngồi trên ghế y tế chuyên dụng lạnh băng.
Bên cạnh, cửa sổ rộng rãi mà trong suốt, phản chiếu cảnh đêm bên ngoài.
Đúng là năm mới, thỉnh thoảng sẽ thấy pháo hoa nở rộ, phản chiếu một mảnh rực rỡ.
"Thầy ơi... Trì Vi biết sai rồi... Thầy ơi..."
Mê man trong cơn sốt cao, cô gái cắn cánh môi, đột nhiên mở miệng, nói mớ vài câu.
Ban đầu, sắc mặt Bạch Tư Ẩn trầm xuống, không muốn để ý tới.