Vừa rồi, Bạch lão gia tử tặng một chiếc nhẫn, Trì Vi không muốn nhận. Dù sao, cuộc đính hôn này cũng chỉ là có danh mà không có thật.
Chiếc nhẫn kia rõ ràng có chút đặc biệt, chứa đựng ý nghĩa nhất định. Ai ngờ, Bạch Tư Ẩn lại nhận lấy nhẫn, nhưng lúc đính hôn, lại dùng một chiếc nhẫn khác!
Chiếc nhẫn hình hoa tường vi này so với nhẫn Bạch lão gia tử tặng, hoàn toàn là hai phong cách khác nhau, đẹp không nói nên lời.
Nếu như chỉ là thưởng thức, tất nhiên Trì Vi sẽ thích. Cô không biết từ lúc nào thì Bạch Tư Ẩn đã chuẩn bị nhẫn đính hôn.
Càng có một loại ảo giác, không phải anh ta diễn kịch, mà là nghiêm túc đính hôn!
Thế nhưng... Làm sao có thể? Làm sao có thể chứ!
Đặc biệt là vào giờ phút này, chiếc nhẫn hoa tường vi rơi trong tay Bạc Dạ Bạch, bị đích thân anh trả lại cho cô.
Mấy ngày qua mất liên lạc, Trì Vi tràn ngập tâm sự, mỗi khi nghĩ đến Bạc Dạ Bạch lại nhớ nhung, lo lắng, hổ thẹn, đủ loại tâm tình đan xen.