Thế nhưng, Trì Vi suy nghĩ một lần, bất kể là khi mẹ còn sống, hay là sau khi qua đời, Bạch Tư Ẩn chưa từng lộ ra chút oán hận nào!
"Em xem một chút đi, muốn ăn cái gì, có cái gì muốn mua không?"
Vào giờ phút này, Trì Vi nghe thấy bên tai truyền đến câu nói của Bạch Tư Ẩn.
Lại thấy Bạch Tư Ẩn một tay cầm ví tiền, một tay kéo cô đi, dáng người mảnh khảnh thon dài, liên tiếp khiến cho một vài cô gái trẻ ngoái đầu lại nhìn.
"Anh họ, anh biết, có phải không?"
Trì Vi cắn môi, nhỏ giọng hỏi.
Nghe vậy, Bạch Tư Ẩn nhăn mặt lại, tiện thể buông tay cô ra, đi tới sạp đồ bày cách đó không xa.
Chỉ thấy bên trên bày đủ loại mặt nạ, rõ ràng là đồ chơi trẻ con, cùng vài món đồ mới mẻ.
Bạch Tư Ẩn tiện tay chọn một cái mặt nạ hình sói bạc, một cái mặt nạ hình con cáo.
Cách vài bước, Trì Vi hiếm khi phát hiện Bạch Tư Ẩn không giống trước kia, rút đi vẻ cà lơ cà phất thường ngày, giống như đang cất giấu tâm sự gì đó.