Đối với chuyện này, sắc mặt Trì An Hảo lạnh lẽo, nghiêm túc đáp: "Cô và đại ca ca, hiện tại đã chia tay, tôi có theo đuổi anh ấy thế nào là chuyện của tôi. Trì Vi, cô dựa vào đâu mà cướp đi cái quyền đó của tôi?"
"Dựa vào đâu ư?"
Trì Vi nhếch môi, lặp lại câu hỏi này.
Trong giây lát, trước mắt bao người, Trì Vi lui về phía sau một bước, một lần nữa đứng ở trước mặt Bạc Dạ Bạch.
Sau đó, Bạc Dạ Bạch ngồi ở trên giường, cô đứng ở đó, đầu ngón tay cô nâng cằm anh lên: "Bạc Dạ Bạch, nhìn em."
Gần như theo bản năng, Bạc Dạ Bạch ngoan ngoãn, nghe lời cô nói, chậm rãi ngẩng đầu.
"Trì An Hảo, cô nhìn cho kỹ... Chỉ bằng, anh ấy là của tôi!"
Một màn này, rơi vào trong mắt Trì An Hảo khiến sự ghen tị không ngừng cuồn cuộn dâng lên trong lòng cô ta.