Đại ca ca vẫn có hơi say, cũng có một chút tỉnh táo, tình trạng của anh lúc này chính là nửa tỉnh nửa say... Nếu đã thế cô ta bất chấp tất cả, giơ tay muốn kéo Bạc Dạ Bạch lần nữa.
"Rầm - - "
Chưa từng nghĩ đến, ngay lúc này, bên ngoài có người xô cửa, có vẻ như vô cùng vội vã.
Nháy mắt, đôi con ngươi của Trì An Hảo co rút lại.
Người đầu tiên cô ta nghĩ đến là Trì Vi, nhưng tính thời gian, Trì Vi không thể nhanh như vậy đã đuổi đến đây được!
Dù sao, Trì Vi lại không biết, cô ta đang ở khách sạn nào.
Nhưng dù có không tin thế nào thì ngay sau đó, giọng nói vang lên lập tức phá tan ảo tưởng của cô ta: "Thầy, anh có ở bên trong không? Mở cửa, nhanh lên mở cửa! Mở cửa!"
"Trì Vi, thật sự là cô!"
Lập tức, Trì An Hảo thay đổi sắc mặt, có một chút chán ghét, lại có một chút lúng túng.
Cơ hội duy nhất, cứ như vậy để tuột mất, mấu chốt còn là bị Trì Vi phá hoại, cô ta không khỏi không cam lòng!