"Trì An Hảo, cô có nghe hay không? Tôi không cho phép cô chạm vào anh ấy! Không cho phép - - "
Tuy không mở chế độ rảnh tay nhưng giọng nói của Trì Vi vẫn lộ rõ vẻ kinh hoảng, thất thố, sợ hãi, âm điệu cao vút.
Hơn phân nửa sẽ khiến người đối diện chú ý tới.
"Trì Vi."
Quả nhiên, trong điện thoại, im lặng trong giây lát, sau đó vang lên tiếng nói của Trì An Hảo: "Trì Vi, đừng quấy rầy đại ca ca nữa, chúng tôi còn cần nghỉ ngơi."
Lời nói mang theo thâm ý vang lên bên tai Trì Vi, đã chứng thực suy đoán trong lòng cô.
Càng như vậy, Trì Vi lại càng ép mình phải bình tĩnh, gằn từng tiếng đầy khó khăn "Trì An Hảo, cô biết thầy sáu năm, thì nên hiểu anh ấy. Cô như vậy, không chỉ không chiếm được anh ấy, trái lại... Còn mất hết sáu năm tình cảm, khiến anh ấy hoàn toàn chán ghét cô!"