Người cô lo lắng duy nhất, chính là Nguyễn Nguyễn nhỏ nhất trong nhóm.
Cô ấy xuất thân từ cô nhi viện, mặc cho trường đời nhấp nhô đau khổ, cô ấy luôn giữ được tấm lòng ấm áp, bản tính thuần khiết, tốt bụng.
Người có tính cách này vô cùng mềm yếu, khiến người ta không nhịn được mà muốn bảo vệ thật tốt.
Loại đàn ông như Lệ Bắc Thành này quá dơ bẩn, nhưng khổ nỗi anh ta lại là ân nhân của Nguyễn Nguyễn.
Cô luôn lo lắng, sau này anh ta sẽ nhúng chàm Nguyễn Nguyễn!
Thật ra, cô hiểu Nguyễn Nguyễn.
Mười năm, trong lòng Nguyễn Nguyễn vô hình trung đã sớm hình thành lên một loại chấp niệm.
Giống như trước đây cô đối với Hoắc Đình Thâm.
Đã từng bị tổn thương, nhưng vẫn không chịu từ bỏ, có lẽ có chút đáng khinh, nhưng nhiều hơn... Chính là một loại tin cậy!
Huống hồ, Hoắc Đình Thâm là cho cô sự ấm áp, còn Lệ Bắc Thành... chính là cứu mạng Nguyễn Nguyễn.
Trên đời này, có ai chưa từng điên cuồng một lần?