Xung quanh nhất thời rơi vào yên lặng.
Một lúc lâu sau, ánh mắt Trì Vi dừng lại tại một chỗ, giống như có điều suy nghĩ, đột nhiên môi hiện lên một nụ cười giễu cợt: "Lệ tổng, anh là vị hôn phu đầu tiên của tôi, tôi vẫn luôn nghĩ, anh và Lệ nhị thiếu có chỗ khác nhau. Hôm nay nhìn lại lần nữa, thật không hổ là anh em, phong lưu thành tính giống nhau! Câu này của Lệ tổng, Lệ nhị thiếu cũng từng nói qua, thực sự không hề mới mẻ."
"Cô muốn nói, Bắc Thành đã từng quấy rầy cô?"
Ánh mắt Lệ Trường Phong trầm xuống, nghĩ đến bản tĩnh của em trai mình, khuôn mặt lạnh đi vài phần.
"Điều này không quan trọng, quan trọng là ..."
Trì Vi chớp chớp mắt, ung dung tới gần.
Theo thiếu nữ tới gần, kèm theo hương thơm thanh nhã, làm cho người ta sinh lòng rung động.