Nghe cô nói từng câu một, Trì An Hảo nhất thời tức giận, đầu óc mất lý trí, vươn tay đẩy mạnh một cái.
Trong nháy mắt, Trì Vi không đứng vững, cơ thể lảo đảo một chút, ngã xuống cạnh giường.
Biến cố bỗng nhiên xảy ra vô cùng đột ngột.
Bởi vì cách một khoảng, hướng Trì Vi ngã xuống, vừa lúc hơi nghiêng một chút, mặc dù Bạc Dạ Bạch tiến lên nhưng không ngăn kịp, khó khăn lắm mới nắm được cổ tay cô.
Lúc đó, Bạc Dạ Bạch đang muốn sử dụng lực trên tay, kéo cô gái từ trên giường dậy.
"A."
Thế nhưng, cô nằm lỳ trên giường, đưa lưng về phía hai người, chợt bật cười một tiếng, lộ ra vài phần giễu cợt.
"Vốn dĩ, còn muốn chơi thêm một thời gian nữa, không nghĩ tới... Thầy đã sớm hoài nghi! Thật là không thú vị."
Trì Vi nói, rõ ràng cảm thấy lực đạo cánh tay người đàn ông đang siết chặt lấy cổ tay mình.
Trong một cái chớp mắt như vậy, lòng cô đau xót, cảm thấy gai ốc đang nổi lên trên khắp cơ thể.