Lập tức, người nhà họ Lê không cam lòng yếu thế, vẻ mặt mẹ Lê bi thương: "Thông gia, sao bà có thể nói như vậy, con gái của tôi cũng chỉ là si mê lưu luyến con rể thôi! Coi như năm đó, Tuyết Tâm không có trực tiếp cứu người, thì cũng phát hiện con rể, tự mình kêu xe cứu thương, điểm ấy không thể phủ nhận!"
Vừa dứt lời, cha Lê nhìn chằm chằm Trì Vi, nói thêm một câu: "Trì đại tiểu thư này, là vị hôn thê trước đó của con rể, đột nhiên xuất hiện, nói là mình cứu người, vậy có chứng cớ gì chứng minh?"
Mẹ Hoắc mới không quan tâm chứng cớ gì để chứng minh, chỉ biết là Lê Tuyết Tâm không còn là con gái nuôi của nhà họ Cung, cũng không mang đến lợi ích gì cả.
Nếu như con trai bà ta lấy cô ta làm vợ, sẽ chỉ uổng phí nửa đời, không có chút tác dụng nào!