"Thình thịch----"
Có lẽ câu này của người đàn ông tạo nên cảm giác kích thích sâu, giờ khắc này thậm chí Trì Vi có thể nghe được.... tiếng tim đập của mình!
Nếu như Bạc Dạ Bạch không nói, quả thật Trì Vi nhất thời quên mất, cô còn chưa quen kỳ hạn một năm.
Phải biết rằng, lúc trước sở dĩ đồng ý anh là dưới tình huống anh muốn đọc thư của Trì An Hảo, cùng với ảnh chụp trong phòng làm việc.
Lúc đó vội vội vàng vàng đồng ý, bây giờ nghĩ lại một chút.
Nhưng cũng có thể là vậy, hai người đã coi như ở bên nhau, không còn mục đích giả bao nuôi như trước, mà là đối mặt với nguy hiểm của người trưởng thành!
"Muốn đổi ý?"
Trong lúc thất thần, nghe thấy Bạc Dạ Bạch hỏi như vậy.
Chẳng mấy chốc, Trì Vi cảm thấy khẩn trương khó nói, qua loa lắc đầu: "Không có, không đổi ý."
"Nếu như thế thì ngủ đi."
Vẻ mặt Bạc Dạ Bạch nhàn nhạt, lời nói cử chỉ coi như quân tử.