Thấy thế, Bạc Dạ Bạch thầm bất đắc dĩ, vươn tay cầm lấy cốc trà thảo dược trong tay cô gái: "Nếu không uống quen trà thảo mộc, không cần miễn cưỡng."
Lại thấy Trì Vi tránh động tác của anh, sau đó uống một ngụm trà thảo mộc lớn, tiện tay đặt ly trà xuống.
Sau đó nữa, cô chậm rãi đứng dây đi tới gần người đàn ông: "Tôi có cách, có thể giảm đi một chút đắng. Chỉ là.... phải xem anh có phối hợp hay không thôi?"
Bạc Dạ Bạch chậm rãi cúi đầu, nhìn cô gái trên ghế, nhất thời không hiểu rõ lắm.
Một khắc sau đó, Trì Vi đứng dậy, giơ tay vòng lên cổ người đàn ông, kéo anh về phía mình, khoảng cách của hai người được kéo gần, thiếu chút nữa là có thể hôn lên.
Chỉ thấy Bạc Dạ Bạch nhíu mày, nhỏ giọng ngăn cản: "Đại tiểu thư, đừng làm rộn."
Mặt Trì Vi lộ vẻ khó hiểu, đuôi mắt nhẹ nhàng nhướng một cái, tạo ra một độ cung xinh đẹp: "Bạc Dạ Bạch, tôi cứ nháo đấy! Tôi chỉ muốn giảm nhẹ đi một chút đắng...."