Nhìn Trì Vi, đột nhiên trong đầu Trì An Hảo, hiện lên một màn dưới gốc cây mai ở vườn nhà họ Cung.
Trì Vi bị Bạc Dạ Bạch ép dựa trên cây, càn rỡ hôn từng cái từng cái, sa đọa như vậy, không chịu nổi, dơ bẩn.
Liên quan tới đại ca ca, người cô ta để trong lòng, cô ta thật sự không thể dễ dàng tha thứ, để Trì Vi dính vào một chút nào!
"Thư à, tôi không đụng vào, người đâu?"
Thu lại thần sắc, liếc nhìn Trì An Hảo khó có lúc tức giận như vậy, còn Trì Vi thì bình tĩnh.
Từ trước đến nay, cô luôn biết, chính cô chán ghét Trì An Hảo, Trì An Hảo càng chán ghét cô.... Không, nào chỉ là chán ghét, sợ là trong lòng cô ta, rất là chướng mắt cô.
Đúng vậy, nhà họ Trì có hai cô con gái, Trì An Hảo ôn nhu, nhu thuận, hiểu chuyện, mười phần giữ mình trong sạch.
Mà cô, tâm ngoan, ác độc, ngang ngược, còn ba lần đính hôn thất bại liên tiếp... Bên ngoài có lời đồn, càng ngày càng thái quá, quả thực là khó nghe.