Trì Vi thực sự không biết, đều đã đến tình trạng này rồi, tại sao trọng điểm người đàn ông này chú ý lại ở chỗ này?
Chẳng lẽ không nên hỏi quan hệ giữa cô và Trì An Hảo là thế nào sao?
Còn chưa nghĩ thông nguyên nhân, Bạc Dạ Bạch chuyển tầm mắt, dừng trên tấm ảnh: "Tấm ảnh này cũng nằm trong phòng thư?"
Nghe vậy, Trì Vi chỉ cảm thấy nghẹn một chút, cảm xúc trên mặt nháy mắt cứng lại.
Một lúc lâu sau, thử thăm dò hỏi: "Anh…. Chưa đọc phong thư này?"
Nhìn Bạc Dạ Bạch không có gì dấu diếm, khẽ gật đầu: "Chưa đọc."
"Nhưng mà phong thư này…. Bị người ta mở ra rồi!"
"Chỉ mới mở, còn chưa kịp đọc."
Bạc Dạ Bạch thuận miệng nói, giọng nói bình tĩnh không gợn sóng.
Thấy thế đầu tiên Trì Vi ngẩn ra, lòng thoáng thở phào một cái.
May mà không phải điều mình nghĩ tới, may mà…. Người đàn ông này còn chưa đọc thư!
"Tấm ảnh này…."
"Ảnh gì chứ! Không có ảnh…."