Trong nháy mắt, thần sắc Trì An Hảo cứng đờ, không thể tin được.
Suy nghĩ thêm một chút "Hoắc đại ca" này, chỉ có thể là ....Hoắc Đình Thâm!
Nhưng nếu là Hoắc Đình Thâm, vừa rồi lúc đi ra, tựa hồ còn đang ở trong tiệc mừng thọ, bên cạnh Lê Tuyết Tâm.
Cho nên, người này chắc chắn không phải Hoắc Đình Thâm, điểm này có thể khẳng định.
Chẳng lẽ là... Trì Vi bị người khác khi dễ?
Như vậy, mình có phải giúp một chút hay không!
Còn chưa ra quyết định, đã nghe giọng người đàn ông trầm trầm mở miệng: "A, Hoắc đại ca, đúng không?"
Vừa dứt lời, người đàn ông lại cúi xuống, vị trí lần này không phải cánh môi, mà là xương quai xanh mỹ lệ, mang theo vài phần lực đạo trừng phạt.
Lập tức, tiếng Trì Vi yêu kiều vang lên: "Anh cắn tôi.... Người xấu..."
Trì An Hảo đứng đó giật mình, ngay lập tức từ bỏ ý định giúp đỡ, chỉ vì nhận ra giọng người đàn ông.
Thậm chí còn nhớ kỹ tên của anh "Bạc Dạ Bạch."