"Con... Làm sao lại..."
Tâm trạng Trì Viễn Hàng khôi phục, đã bị đả kích quá lớn, không ngừng lảo đảo lùi về phía sau, gần như sắp không nhịn được.
Cách đó không xa, quản gia nhà họ Cung vẫn luôn để ý, thấy thế lo lắng gặp chuyện không may, vội vã phái người đỡ Trì Viễn Hàng lên tầng, còn phái bác sĩ gia đình đi vào khám bệnh.
Về phần Diệp Tố Chi thì dẫn Trì An Hảo đi theo đằng sau.
Khuôn mặt Trì An Hảo lộ vẻ phức tạp, lúc vừa lên tầng liền kéo Diệp Tố Chi dừng lại: "Mẹ, Trì Vi có ý gì? Dì Bạch, đêm dì ấy qua đời đó..."
"Không có gì, Vi Vi chất chứa oán hận đã lâu, hiểu lầm đối với mẹ quá sâu."
Diệp Tố Chi thuận miệng đáp lại, duỗi tay xoa xoa mái tóc dài của con gái, nhẹ giọng tiếp tục nói:
"Con bé nhận định là mẹ tiến vào nhà họ Trì nên kích thích bệnh của Bạch Thanh Thu nghiêm trọng hơn, do đó sớm qua đời. Mấy năm nay vẫn luôn hận mẹ..."
"Đáng tiếc, sức khỏe của Thanh Thu cũng không tệ lắm, nhưng sinh hoạt cá nhân không sạch sẽ.