Bỗng dưng, nghe thấy câu như vậy, trái tim Trì Vi trầm xuống.
Bỗng nhiên nhớ tới lần trước.
Anh nói muốn cô từ hôn, sau đó... Theo anh.
Có lẽ anh nộp tiền bảo lãnh mang cô về nhà họ Giang, không phải thật sự có lòng tốt, mà là có mưu đồ khác!
Khác biệt là... thứ anh mưu đồ, chính là cô.
Trì Vi vừa nghĩ như vậy, lại thấy Bạc Dạ Bạch nhướng đuôi mắt một cái, rút đi một ít lạnh lùng, một lần nữa ngậm lấy môi cô.
Cơ thể khẽ run, cuối cùng Trì Vi không từ chối, thậm chí còn ngửa đầu mặc cho người đàn ông đòi lấy.
Nụ hôn này duy trì liên tục một lúc lâu.
Trong lúc đó, thái độ ngoan ngoan của cô, không thể nghi ngờ đã lấy lòng Bạc Dạ Bạch.
Sau đó, Bạc Dạ Bạch rời khỏi môi cô, đi xuống từng chút, rơi lên chiếc cổ thiên nga của cô.
Vốn tưởng rằng, người đàn ông sẽ tiếp tục.
Dù sao, Trì Vi có thể cảm giác được, hô hấp của anh đang nặng thêm, dưới thân cũng có phản ứng sinh lý.