Vẻ mặt Bạc Dạ Bạch hơi ngây người, đầu óc nhớ về hình ảnh một cô bé ngồi gào khóc dưới cây anh đào sáu năm về trước.
Gặp gỡ An An một lần nhưng đó chưa bao giờ là ký ức đáng nhớ ở trong lòng.
Nếu như không phải sau đó, từ năm này qua năm khác anh vẫn viết thư cho cô , kiên trì đến công viên, có lẽ hai người sẽ không có cơ hội nào để gặp lại nhau một lần nữa.
Nghĩ đến đây sắc mặt của anh ta không có chút gợn sóng nào, chỉ lành lạnh đáp: " An An là An An, Trì Vi là Trì Vi, họ hoàn toàn khác nhau, đừng so bì thắng thua như vậy."
Cung Tu cũng chỉ là thuận miệng nói, vì thời đại Internet thịnh hành như bây giờ mà An An vẫn có thể sử dụng phương thức viết thư xa xưa, chưa kể còn ròng rã sáu năm trời.
Điều ấy thật khiến người ta có cảm tình.
Còn Trì Vi, ba lần đính hôn liên tiếp, đã ồn ào và mất hết tên tuổi từ lâu.
Nhưng cô lại có một chỗ đứng rất đặc biệt trong mắt Bạc Dạ Bạch.