Kỳ thực tiên sinh cũng không phải là mối tình đầu của cô, vì mỗi lần cô thổ lộ, anh ta chưa bao giờ chấp nhận.
Có thể năm đó, lão quản gia cùng người hầu đối xử với mình như thiếu phu nhân nhưng trước sau tiên sinh chưa từng đứng ra làm sáng tỏ, chẳng phải là đã ngầm thừa nhận hay sao?
"Không phải mối tình đầu thì là cái gì."
Trì Vi hỏi với giọng điệu trào phúng khôn nguôi.
Nghe vậy Trì Vị Vãn liền cứng họng, có cảm giác căng thẳng không nói ra hết được, đối với tiên sinh, nếu bản thân không phải là mối tình đầu thì là cái gì đây?
Đột nhiên, khuôn mặt lạnh lẽo của Bạc Dạ Bạch lên tiếng: "Cố nhân."
Hai chữ "Cố nhân" khiến lòng Trì Vị Vãn trở nên cô quạnh, ngược lại Trì Vi lấy những ngón tay điểm lên cằm: "Chính miệng Trì diễn viên đã từng thừa nhận chai Nữ hoàng Hoa hồng trên tay cô là do "cố nhân" tặng. Như vậy là tôi nhất thời sơ suất hiểu lầm cô rồi…"