Vừa hỏi vừa giống như nghe được chuyện nực cười hắn quay khuôn mặt sang một bên rồi nhếch mép cười.
Ngay sau đó hắn tóm lấy mái tóc dài buộc Trì Vi phải ngẩng đầu lên: "Ngươi cảm thấy thiếu gia ta đây là kẻ ngu si dễ bị lừa sao? Với cái thân phận và địa vị của Trì Gia thì muốn tiến vào làng Trì đại tiểu thư cần gì phải chôn chân ở trường đại học hạng ba, chưa kể còn bị đem làm đồ chơi cho ta."
"Cho ta một ít thời gian, ta sẽ chứng minh."
Trì Vi cắn môi, thực sự gặp phải tình cảnh tuyệt vọng như bây giờ, bản thân không còn sức lực để chống đỡ nữa.
Quý Thiên Trạch không tin, thật là đúng như dự đoán.
Việc đã đến nước này, cách duy nhất đó là gọi điện thoại.
Dù cho không muốn đi chăng nữa thì cũng chỉ có thể liên hệ cho Trì Viễn, bằng không… Cái bản thân phải đối mặt chính là sự hủy hoại!