Đột nhiên nghe tên gọi "Tinh Tầm ca ca" thân thể Cung Tinh Tầm trở nên cứng đờ, cảm giác từng tia rùng rợn đang phát ra.
Nghe theo tiếng gọi nhìn lại, nếu không phải là Hoắc Lan Tây thì còn có thể là ai.
Không chỉ đến một mình mà trên tay cô ta còn lôi kéo thêm một cô gái khác, dường như mang theo sự ép buộc.
"Vi Vi, cô cũng ở đây à. Vừa hay tôi có việc muốn hỏi cô…"
Ngay từ lúc bắt đầu, nhìn thấy bóng dáng một cô gái trong chiếc đầm màu xanh lam rực rỡ đã đoán ngay được đó Trì Vi.
Chỉ là khi ấy nhìn Trì Vi và Cung Tinh Tầm cử chỉ thân mật, trong lòng có chút buồn bực, đột nhiên kéo tay: "Tự cô nói xem, sao ở chỗ nào!"
Bị Hoắc Lan Tây lôi kéo, Nguyễn Nguyễn nhất thời không chú ý, chân dưới lảo đảo, kém chút nữa ngã nhào xuống đất.
Trì Vi còn đang nghi hoặc, Hoắc Lan Tây làm sao có thể lôi kéo Nguyễn Nguyễn, nhìn cảnh tượng ấy, vẻ mặt không khỏi chìm xuống: "Hoắc Lan Tây, cô làm cái gì vậy."