Có một giọng nữ vừa nói vừa khóc nức nở, hoảng sợ lôi kéo cô gái bên cạnh: "Không phải … Đây là lời mời của người khác … Tôi không hề cố ý …"
"Thiệp mời của Lệ Gia, ai lại cam lòng đưa cho người khác. Không muốn nịnh bợ ! Thực sự không biết trời cao đất rộng…"
Đối phương cười nhạo nói với giọng điệu hoàn toàn khinh thường.
Theo bản năng, Trì Vi nghiêng đầu nhìn, đôi mắt thoáng qua một chút.
Nhìn xem, hai tỷ muội song sinh với khuôn mặt tái nhợt đầy lúng túng kia đang bị ba cô gái kia vây quanh, ức hiếp một cách nhục nhã.
Tỷ muội song sinh kia không phải là ai xa lạ, chính là hai người của khoa biểu diễn, ngồi phía sau cô, Khương Đường Đường, Khương Quả Quả đây mà, hai đứa con của nhà giàu mới nổi, có chút ngốc nghếch của người nhiều tiền!
Trong ba cô gái này, đứng ở giữa là một người mang mặt nạ rất đẹp, hai người còn lại thì khác xa, hiển nhiên thuộc về một tầng lớp.