Biệt thự Giang Trạch chỉ có một mình Bạc Dạ Bạch sống, cũng chẳng có gì đáng phải bất ngờ khi ngoại trừ phòng ngủ và phòng làm việc, tất cả đều không được bố trí cách âm .
Bởi vậy, chỉ cần phòng khách bên trong có một chút tiếng động thì bên ngoài cũng dễ dàng nghe được .
Ngẩn ra một lúc, Cung Tu dùng ánh mắt kinh ngạc, hỏi: "Thì ra, anh giấu cô ấy trong phòng khách !"
Vừa dứt lời, liền muốn tiến lên phía trước tìm hiểu mọi chuyện .
Chỉ là, Bạc Dạ Bạch tiện tay ngăn lại, hàng lông mày điềm tĩnh: "Tôi còn có việc ."
Mấy lời này, cho dù là kẻ ngốc cũng có thể hiểu, hắn không muốn anh nhìn thấy, càng thêm phần tò mò người trong phòng khách kia là ai .
"Bạch, cô ấy..."
"Không tiễn ."
Hai chữ "là ai" Cung Tu còn chưa nói hết, Bạc Dạ Bạch đã vội vàng tiễn khách, quyết không tiết lộ nửa lời .
Nhất thời nghe mấy lời này, Cung Tu giương đôi mắt đầy vẻ kinh ngạc nhìn .