Trì Vi trực tiếp hỏi, mang theo khao khát muốn biết điều này .
Lần này Bạc Dạ Bạch không hề lảng tránh, chỉ nhẹ nhàng đáp hai chữ : " Không phải ."
Không hiểu sao nghe câu trả lời từ anh ta, Trì Vi thấy nhẹ nhõm, mọi tích tụ như tan biết chút ít : "
Nếu như không là bạn gái, vậy … Lão sư đối với cô gái này chắc không phải là " Tình yêu nam nữ ." "
Bạc Dạ Bạch ở trên cao nhìn xuống, quan sát khuôn mặt sắc sảo như bông hoa tường vi, nghẹt thở mà lại nồng nặc .
Lúc này, bờ môi đang đóng lại của cô mở ra : " Nếu như lão sư thích cô ấy, từ lâu đã đến với nhau !
Hà tất ròng rã sáu năm vẫn chỉ trao đổi qua thư từ …"
" Đại tiểu thư, hình như đối với chuyện tình cảm của tôi ... cô rất có hứng thú ."
Bac Dạ Bạch hờ hững hỏi, một lần nữa đem phong thư đặt trên giá sách.
Nghe xong, Trì Vi ngẩn ra, phủ nhận một câu : " Không phải ! Chuyện tình cảm của anh, một chút tôi cũng không có hứng thú ..."