Biết rằng bản thân đã hiểu lầm Bạc Dạ Bạch, một lần nữa Trì Vi quay về phòng nghỉ ngơi, dừng chân trước cửa phòng ngủ .
Bất ngờ cánh cửa phòng đóng lại, theo bản năng Trì Vi cầm chốt đấm cửa, định mở ra, trong miệng đồng thời gọi : " Lão sư ... A !"
Bỗng dưng Trì Vi đang kêu một tiếng, cánh cửa phòng mở ra, bên trong có một cánh tay, chuẩn xác nắm lấy tay cô lôi vào .
" Oành . ."
Sau vài giây Trì Vi cảm thấy thân thể xoay nhẹ, chưa kịp phản ưng cửa phòng một lần nữa đóng lại.
Trong nháy mắt cô bị người đàn ông đẩy một cái, cả người dựa vào cửa sau .
Trước mắt cô, Bạc Dạ Bạch đứng ở đó, từ trên cao nhìn xuống, không hề có một chút tức giận nào : "
Đại tiểu thư ."
" Lão sư, anh đã làm gì mà phía sau lưng tôi đụng phải đau quá …"
Trì Vi nhíu mày một lúc, căm giận nói chuyện, ngẩng đầu nhìn tên đàn ông kia.
Đập vào mắt cô, chiếc áo sơ mi trên người Bạc Dạ Bạch còn chưa đóng hết, hiện ra một vết son.