Cục cảnh sát Hải Thành, phòng tạm giam.
Ngồi trên ghế, dựa vách tường, trên gương mặt kiều diễm của cô gái, tràn ngập tức giận.
Ha ha, cô có thể không giận sao?
Dù là ai, vừa mới xuống máy bay, bị người ép lên xe máy, trải qua một phen kinh tâm động phách, sau đó lại bị vu oan thành con nghiện, bị bắt vào cục cảnh sát.
Nghĩ đến, bị ép xét nghiệm nước tiểu, sắc mặt Trì Vi liền biến thành màu đen.
Bỗng cô hung hăng trừng Bạch Tư Ẩn ngồi bên cạnh. Tất cả đều là do anh ta ban tặng!
Bên trong này, không chỉ có Trì Vi, Bạch Tư Ẩn, còn có vài người bị bắt về cũng giữ lại chung một chỗ.
"Bạch Tư Ẩn, tôi không hủy hôn ước. Anh muốn ghi hận tới khi nào đây?"
Nhịn không được, Trì Vi hạ giọng hỏi.
"Em họ, cô có tin còn nhắc đến chuyện kia với tôi nữa, tôi thật sự sẽ giết chết cô không?"
Nghe vậy, Bạch Tư Ẩn cười âm thầm, mang theo ác ý trắng trợn.
Thấy thế, Trì Vi nhíu mày, lẩm bẩm đáp: