Chỉ trong chớp mắt, khóa áo đã bị mở ra, nội y nhanh chóng rơi xuống. Lập tức, toàn bộ vẻ đẹp của cô gái hiện ra trước mặt, rực rỡ đến chói mắt.
Càng không nói đến, bàn tay Bạc Dạ Bạch còn đang dán trên lưng cô, xúc cảm trơn nhẵn của da thịt, xương vai hồ điệp mảnh mai hiện ra, giống như thiên sứ, khiến lòng người yêu thương.
"Đại tiểu thư, thật sự muốn tiếp tục sao?"
Bạc Dạ Bạch nhàn nhạt hỏi một câu, trong mắt có chút nguy hiểm.
Lần này, không hiểu sao đáy lòng Trì Vi nhảy dựng lên, cô có cảm giác mình đang tìm đường chết, nên cô bắt đầu lùi bước.
Nhưng nghĩ tới, hai người vừa mới làm hòa, trước đó xuýt chút nữa còn chia tay, thời gian còn chưa xác định, lại có cảm giác không muốn từ bỏ, thế là dũng khí lại trở về trong cô.
Trong lúc nhất thời, cô không nghĩ nhiều nữa, thấp giọng yêu kiều:
"Thầy, em biết, anh muốn."