Có thể phản ứng của cô gái quá mức khác thường, khiến anh ta nhất thời không phân biệt được.
Vì vậy, anh ta muốn vạch trần sự giả dối của cô.
Bởi thế, Lệ Bắc Thành ôm lấy eo cô gái, định bế cô lên tầng, lấy việc tự thể nghiệm, để ép cô lộ mặt thật.
"Nguyễn Nguyễn, đừng đi... cùng tôi phóng túng một đêm, thế nào?"
Lệ Bắc Thành vừa mới mở miệng hỏi, ngay sau đó đã bị Nguyễn Nguyễn từ chối, cơ vươn tay đặt lên lồng ngực anh, lùi về sau một bước, né tránh sự mập mờ này.
Trong nháy mắt, đáy lòng Lệ Bắc Thành trầm xuống, một mặt anh nghĩ cũng chỉ thế mà thôi, mặt khác... Trong lòng thoáng qua chút thất vọng đến chính anh cũng không nói nên lời!
"Tôi còn tưởng cô sẽ chống đỡ được lâu hơn một chút, hóa ra... Cũng cũng chỉ mạnh miệng hơn một chút! Cút đi, đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa!"
Lệ Bắc Thành nói, giọng điệu rất khó chịu.
Bỗng nhiên, anh ta cảm giác bản thân thực sự nhàm chán, lại đi tốn thời gian ở trên người Nguyễn Nguyễn!