Ngay lập tức, đối với lời khen ngợi của người đàn ông, Trì Vi không cam lòng tỏ ra yếu kém, lần thứ hai hôn lên mặt anh.
"Đại tiểu thư có tấm lòng rất ấm áp."
Khuôn mặt vốn trong trẻo lạnh lùng của Bạc Dạ Bạch, đã sớm rút đi, thay bằng vẻ ôn hòa.
"Chụt —— "
Trì Vi tiếp tục hôn một cái, đôi mắt hơi híp lại, hưởng thụ một loạt khen ngợi.
Chỉ cảm thấy phương thức này chiếm hết tiện nghi của người đàn ông, cô thật dễ kiếm!
"Đại tiểu thư rất hiểu chuyện."
"Đại tiểu thư rất hiền lành."
"Đại tiểu thư rất ưu tú."
...
Bỗng nhiên đoạn thời gian còn lại, Bạc Dạ Bạch khen ngợi một câu, cô hôn anh một cái.
Có qua có lại, những lời khen ngợi đếm không xuể được nói ra.
Chỉ tới cuối cùng, điều Trì Vi nhớ duy nhất, chính là hôn lên mặt người đàn ông, khiến cho môi vừa mỏi vừa mệt, còn hơi đau.
"Không chơi nữa... Tôi không chơi! Bạc Dạ Bạch, anh không nghiêm túc, tôi nào có nhiều điểm tốt như vậy..."