Nghĩ đến đây, đôi mắt trong trẻo chứa sự không cam lòng, căm giận trừng mắt nhìn người đàn ông, chỉ cảm thấy anh thật sự là ngụy quân tử, lớn lên đẹp trai như vậy, thủ đoạn lại khiến kẻ khác khó có thể mở miệng.
"Đại tiểu thư như vậy, là cảm thấy chưa đủ?"
Đặt cô gái xuống giường, Bạc Dạ Bạch rũ lông mi đen láy xuống, không để ý hỏi.
Vẻ mặt Trì Vi cứng đờ, vội vàng che đậy cơ thể mình, cười khan một tiếng: "Thỏa mãn… Đương nhiên thỏa mãn! Anh thật lợi hại….."
"Nếu tôi đã thỏa mãn tiểu thư, vậy có phải tiểu thư…. Cũng nên có qua có lại không?"
Bạc Dạ Bạch nhàn nhạt nói, cúi người xâm nhập vào khe hở ngón tay của cô, cùng cô mười ngón đan xen.
"Bạc Dạ Bạch, anh có thể…. Kiềm chế một chút không? Cơ thể của anh…."
"Một lần nữa không có vấn đề gì."
Nói xong, anh chậm rãi cúi đầu, triền miên ma sát không ngừng.