Nhất thời Cung Tu không nói thêm điều gì, hiện tại anh ta không hiểu rõ lắm ý của Bạc Dạ Bạch.
Bất chợt nhìn thấy cô gái đang mặc chiếc sườn xám kia nên tiếp tục hỏi: "Vậy sao anh không chọn cô này…Chẳng lẽ anh thật sự… Vẫn là vì đại tiểu thư hời hợt sao…"
Vẻ mặt Bạc Dạ Bạch lành lạnh, anh ta chỉ hững hờ hỏi ngược lại: "Anh nói xem."
Trong nháy mắt Cung Tu nghẹn lời, đôi môi mỏng mấp máy dưới chiếc mặt nạ bí ẩn: "Không được, anh phải lựa chọn người này, cô ấy không thể tiếp tục ở lại Xuân Giang Thu Dạ, chung quy anh vẫn phải thu xếp đi."
Cung Tu vừa dứt lời, nhịp tim cô gái đang mặc sườn xám không khỏi lên cao hơn.
Nghe hai người nói chuyện, Bạc tiên sinh… Anh ta không thể ngăn bản thân được sao.
Anh ấy tự mình quyết định, nhưng anh ấy cũng không muốn là chính mình lúc này, khiến bản thân rơi vào tình cảnh như vậy... Phải đi con đường nào đây!
"Đi theo tôi, quay về chuẩn bị một chút đi."