"Tứ ca."
"Còn có.."
Cung Tu với gọi theo Bạc Dạ Bạch, theo bản năng muốn giải thích rằng không phải do mình suy nghĩ lung tung.
Mà kể cả người bình thường cũng sẽ suy nghĩ như thế.
Xuất phát từ mục đích muốn trả thù việc Bạch Thanh Thu ra tay hạ độc, nên đã làm cho bà ta bị nhiễm bệnh sida.
Nhưng theo ý của Bạc Dạ Bạch, căn bệnh gây nên cái chết của Bạch Thanh Thu không hề liên quan tới anh ta.
Nghĩ đến đây, suy nghĩ lại lời của Bạc Dạ Bạch, rõ ràng là có điều muốn nói.
Nhất thời Cung Tu đã chuẩn bị sẵn tâm lý, tưởng tượng đến những lời nói của Bạc Dạ Bạch và mình nên nói những gì sau đó.
"Tôi, phải làm cha."
Dù vậy nhưng khi câu này được nói ra, ngay lập tức hắn ta há hốc mồm: "Cái gì…"
Đôi mắt Bạc Dạ Bạch như được vẽ ra, dịu dàng, nhẹ nhàng mà cũng như có chút khoe khoang: "Cung Tu, tôi sắp được làm cha."
Cung Tu không còn tin vào đôi tai của mình nữa và cũng không nghĩ được thêm bất cứ gì.