Không gặp cũng không có gì không tốt.
Thế nhưng cố tình, cô lại luôn nghĩ đến sự hiện hữu của anh!
Đối với chuyện này, hô hấp Bạch Tư Ẩn có chút khó khăn, bởi vì cô vì Bạc Dạ Bạch mà đau khổ, anh ta cũng cảm thấy đau khổ theo.
"Vi Nhi..."
"Em muốn xuất viện, người không có ở đây, còn không cho em xuất viện!"
Vừa định an ủi cô, lại nghe thấy cô tràn đầy căm giận nói một câu.
Điểm này, Bạch Tư Ẩn biết, từ hai ngày trước cô đòi xuất viện, lại bị bác sĩ từ chối. Hỏi kỹ càng thì nghe nói là Bạc Dạ Bạch căn dặn, cần phải dưỡng cơ thể khỏe hẳn mới bằng lòng cho cô xuất viện!
Lúc đó cô mất hứng, muốn gặp Bạc Dạ Bạch, lại được người thông báo Bạc Dạ Bạch không có ở bệnh viện!
Nghĩ đến một tuần trước, Bạc Dạ Bạch tâm trạng bất ổn, Bạch Tư Ẩn có loại dự cảm, có lẽ chứng chướng ngại của cô cần phải trị liệu.
Dù sao một ngày không trị liệu, cô một ngày không có khả năng tiếp nhận Bạc Dạ Bạch một lần nữa!