"Tứ ca..."
"Còn nữa..."
Theo bản năng, Cung Tu vừa mới gọi một tiếng, muốn nói không phải là mình miên man suy nghĩ.
Nếu là người bình thường đều sẽ liên tưởng như thế.
Bởi vì Bạch Thanh Thu hạ độc, cho nên xuất phát từ lòng trả thù, anh khiến người đó dính phải bệnh AIDS, đây là một loại trả thù!
Có điều... Theo ý của anh, Bạch Thanh Thu chết vì bệnh AIDS cũng không phải anh ra tay?
Nghĩ đến đây, lại thấy Bạc Dạ Bạch định nói ra suy nghĩ của mình.
Nhất thời, Cung Tu chuẩn bị sẵn sàng tưởng tượng chờ Bạc Dạ Bạch nói lời tiếp theo.
"Tôi ấy mà, được làm cha rồi."
Tuy là vậy, nhưng đợi anh nói ra một câu như thế, Cung Tu lập tức há hốc mồm: "... Cái gì?"
Lại thấy Bạc Dạ Bạch mặt mày như tranh vẽ, lộ ra một chút ôn hòa, mơ hồ còn lộ ra một chút khoe khoang: "Cung Tu, tôi được làm cha."
Trong nháy mắt, Cung Tu tràn đầy khó tin, cũng không còn tâm tư đi hỏi chuyện khác nữa.